01:40 27/11/2015
Đối phó với tội phạm trốn nã luôn là cuộc chiến cần cả sự dũng cảm lẫn mưu trí của cảnh sát truy nã. Kịch bản bắt nã không lần nào giống lần nào bởi mỗi đối tượng tội phạm lại có thủ đoạn ma mãnh, xảo quyệt riêng. Năm 2010, Trương Quốc Tèo (SN 1985, ngụ quận Sơn Trà, Đà Nẵng) mới 25 tuổi, nhưng đã có tiếng trong lĩnh vực bảo kê, cho vay nặng lãi. Tay sai của Tèo có đến 15 tên, đa phần lớn tuổi hơn, giúp Tèo có thêm uy trong việc đứng ra dàn xếp mâu thuẫn giữa các nhóm trên địa bàn.
Giữa lúc ấy, một nhóm “mới nổi” ở phường Mân Thái (quận Sơn Trà) lại dám chọc phá đệ tử của Tèo. Vừa nghe mách lại, đối tượng đã huy động hàng chục đối tượng cộm cán, đi 20 xe máy mang theo mã tấu, đao, kiếm… đến phường Mân Thái giải quyết, đồng thời khẳng định lại “thương hiệu” nhóm mình. Cuộc đụng độ diễn ra với gậy gộc, đao kiếm làm bốn đối tượng bị thương tích, đều trên 30%. Tèo đã nhanh chân chạy thoát khi công an tới. Năm 2011, CQĐT ra quyết định truy nã toàn quốc đối với Tèo. Khác với nhiều đối tượng trốn nã thường đi xa, tạo một vỏ bọc lương thiện để tránh bị phát giác, riêng Tèo lại ở ngay Đà Nẵng. Đối tượng ngày ngủ, đêm vẫn tụ tập nhậu nhẹt và chỉ huy hàng chục đàn em tiếp tục đòi nợ thuê, bảo kê nhà hàng, quán bar. Cảnh sát cũng biết Tèo ở Đà Nẵng nhưng lại không tìm ra đối tượng trốn ở khu vực nào. Tại khu vực Đà Nẵng, Thượng tá Lê Bá Công, Phó trưởng phòng Cảnh sát truy nã (PC52, Công an TP.Đà Nẵng) được giao trọng trách đưa Tèo ra trước ánh sáng pháp luật. Sau rất nhiều ngày kiên trì la cà ở các hàng quán, cuối cùng trinh sát cũng phát hiện đối tượng đang “chén chú chén anh” ở đường biển Nguyễn Tất Thành. Xác định Tèo bao giờ cũng có dao, kiếm; lại kè kè cả chục đàn em, lực lượng phá án phải tạm thời “án binh bất động”. Tiếp tục theo dõi, trinh sát phát hiện Tèo rất ma mãnh, chỉ ở nhà mỗi đệ tử hai ngày và cũng manh động, sẵn sàng bắt ngay người nhà của đệ tử làm con tin hoặc chống trả quyết liệt. Nhiều lần dù biết rõ nơi Tèo ở, phương án vây bắt vẫn không thể tiến hành. Nhằm chắc thắng và đảm bảo an toàn, PC52 đã bàn tính phải làm sao tách Tèo khỏi “hàng nóng” và đám đệ tử. Thượng tá Công khi đó đã đề xuất phương án dùng “mỹ nhân kế”. Đối tượng làm bảo kê, nên hiệu quả nhất là để các cô gái tiếp cận. Nhưng dùng “mỹ nhân” nào, nội dung cụ thể ra sao? Chỉ một chút sơ sẩy của “diễn viên” rất dễ bứt dây động rừng và phải trả giá đắt. Nhưng may mắn, một trinh sát nữ đã làm tốt vai “gái gọi”. Biết Tèo dễ mủi lòng với mỹ nhân, cô này thường xuyên nhắn tin cầu cứu, nói mình bị ăn hiếp, nhờ “đại ca” Tèo ra tay cứu giúp. Cuối cùng đối tượng đã chủ động gọi cho người đẹp, hỏi đang đi “làm gái” ở quán nào, đồng thời yêu cầu lợi nhuận mình được hưởng. Chiều tối 12/8/2012, cả hai hẹn ở một quán cà phê gặp mặt “bí mật” để cô gái tâm sự. Từ nguồn tin đó, cảnh sát đã lên phương án mật phục tại quán, chờ thời cơ hành động. Nhưng qua trò chuyện, Tèo nhanh ý nhận ra “mỹ nhân” chỉ đang đóng vai gái mại dâm nên vội tìm đường thoát thân. Song đối tượng nhanh chóng bị khóa tay. Kiểm tra xe của Tèo, trinh sát phát hiện một roi điện và bình xịt hơi cay là hai thứ hung khí đối tượng thường mang trong người phòng bất trắc, do tối đó đi “gặp gái” mới để cốp xe. Theo Anh Dương/Pháp luật Việt Nam
|