20:44 14/06/2015
Nhìn căn nhà của ông Khương đang được hoàn thiện công đoạn cuối, không ít người bàn ra tán vào. Người thì bảo, ông này chỉ giỏi phô trương, chứ sao mà ở hết được bởi nhà chỉ có mấy mụn người. Kẻ lại đoán rằng, ông Khương xây nhà để đón các cụ ở quê ra ở cùng, dù gì ông cũng là trưởng mà. Riêng một người hàng xóm thân cận nhất tiết lộ một thông tin gây sốc: ông Khương “lót ổ” sinh quý tử… 1. Chẳng biết ý kiến của ai là đúng, song là chủ một doanh nghiệp lớn, trong tay có một khối gia sản khổng lồ thì việc làm nhà với ông Khương chẳng nhằm nhò gì. Với lại do ông quan hệ tương đối rộng, toàn tiếp khách cỡ bự nên cần có một ngôi nhà đàng hoàng là điều dễ hiểu. Tuy nhiên, điều khiến nhiều người tò mò, xầm xì bàn tán chính là chuyện ông Khương có “bà hai”, trong khi ông chưa hề ly dị vợ… Khúc mắc này, chỉ có bà Hoa là người tường tận hơn ai hết. Là người phụ nữ phải san sẻ chồng mình với người khác, bà đau đớn, dằn vặt lắm chứ. Nhưng bà cũng chỉ biết nín nhịn, không ra mặt phản ứng làm to chuyện, bởi với bà “xấu chàng hổ ai”. Bà chỉ cảm thấy tủi phận mình, suốt một đời hi sinh vì chồng vì con, thế mà đến lúc về già lại gặp phải điều oái oăm này. Đáng nói hơn, Thủy - cô gái mà bà cất công về quê đưa lên làm người giúp việc - giờ lại trả công bà bằng cái bụng lùm lùm, mà tác giả không ai khác chính là đức ông chồng đáng kính của bà… 2. Ngược thời gian mấy chục năm trước, lúc đó ông Khương là một công nhân bốc xếp với thu nhập chẳng đáng là bao, còn bà Hoa cũng chỉ là công chức ngành thương nghiệp, lương “ba cọc ba đồng” nên cuộc sống gia đình hết sức vất vả. Tuy nhiên, vốn là người nhạy bén thời cuộc, nhiều lần mang cơm cho chồng, bà Hoa quan sát và nhận thấy thời gian này mà mở dịch vụ kho bãi thì “hót” tiền nên mới bàn với chồng đầu tư lĩnh vực này. Nghe vợ nêu ý tưởng, ông Khương ngay lập tức bàn lùi, hai bàn tay trắng đào đâu ra tiền để thuê đất, san lấp mặt bằng, xây kho bãi bây giờ. Không được chồng ủng hộ, song bà Hoa vẫn không từ bỏ ý định làm giàu này. Bà về quê vận động bố mẹ bán mấy sào đất, vay mượn thêm anh em, cùng với số tiền “nghỉ một cục” ở cơ quan, mạnh dạn thuê hơn một nghìn mét đất, san lấp, xây kho. Rồi nhờ quan hệ tốt, ngay khi mới khánh thành, bà đã có một lượng khách nhất định. Ông Khương lúc này mới phục tài vợ và trở thành người phụ tá đắc lực cho bà… Công việc làm ăn như diều gặp gió. Từ cơ ngơi ban đầu, sau ít năm, vợ chồng bà Hoa không chỉ trang trải được nợ nần, mà còn đầu tư mở rộng kho bãi, mua được vài chiếc xe container để tham gia vận chuyển hàng hóa. Ông Khương từ vị trí trợ lý đã được bà Hoa giao cho làm giám đốc điều hành doanh nghiệp, còn bà chỉ làm mảng kế toán, sổ sách. Nhưng sau đó vì mắt kém, bà lui về làm hậu phương chăm sóc hai cô con gái, mọi việc kinh doanh để chồng cáng đáng. Được cái ông Khương cũng nhanh nhẹn nên chẳng mấy chốc đã quen việc, điều hành doanh nghiệp đâu vào đấy, lợi nhuận cũng tăng theo thời gian… Có tiền, ông Khương bắt đầu mở rộng quan hệ. Cũng từ đây công việc kinh doanh ngày càng phát triển với những hợp đồng béo bở. Ông Khương giờ phát tướng bệ vệ, oai phong lắm, chẳng gầy gò đen đúa như trước đây. Mà khổ nỗi do tiếp khách nhiều, ăn uống thừa chất, cái khoản chăn gối của ông lại mạnh lên. Trong khi đó, bà Hoa thì đã bước sang thời kỳ mãn kinh, không còn nhu cầu nữa. Đôi lần, bà Hoa cũng cố gắng để “chiều” chồng nhưng cũng chỉ làm hai người thở dài mà thôi… 3. Thấm thoắt, hai cô con gái đã trưởng thành, đứa lớn thì đi lấy chồng, đứa bé sang Úc du học nên việc nhà một mình bà Hoa quán xuyến. Thế nhưng cái bệnh cao huyết áp nhiều lúc khiến bà xây xẩm mặt mày, có lần phải đi cấp cứu. Lượng sức mình không thể cáng đáng được việc nhà nữa, bà Hoa mới về quê tìm người giúp việc. Và Thủy - một cô gái hiền lành, mộc mạc - được bà Hoa chọn mặt gửi vàng… Thủy đúng là một cô gái quê thực sự. Cô rất thật thà, bảo gì cũng làm, không một lời kêu ca, phàn nàn gì. Mọi công việc nhà cô làm đâu ra đấy, lúc rảnh rang còn bóp chân, đấm lưng cho bà chủ. Vừa mát xa, cô vừa kể cho bà Hoa nghe những chuyện ở dưới quê, cả chuyện cô trót dại trao thân cho một anh thợ công trình, để đến khi có thai, anh thợ này đã “bỏ của chạy lấy người” không một chút tin tức. Thế là Thủy mang tiếng chửa hoang, một mình vượt cạn trước sự khinh bỉ, dè bỉu của xóm giềng, họ mạc. Được cái thằng bé con Thủy trông cũng bụ bẫm, đáng yêu nên dần dần mọi người rất quý, không ai còn đã động gì đến quá khứ lỡ lầm của cô. May mắn hơn cô được bà Hoa đón về, coi như con cháu trong nhà. Công việc cũng chẳng mấy vất vả, lại thường xuyên được bà chủ đưa đi thăm thú thành phố, sắm quần áo đẹp. Dăm bữa, nửa tháng lại được cho tiền về quê thăm con. Sự đối đãi rất tốt của bà Hoa làm Thủy cảm kích lắm, cô tự hứa với bản thân sẽ hết lòng phục vụ vợ chồng bà chủ như thể con cái đối với bố mẹ vậy. Thế những chuyện đời chẳng ai ngờ… 4. Phải công nhận rằng, dù mang tiếng là ô sin, nhưng được ăn ngon, mặc đẹp nên Thủy ngày càng xinh. Cơ thể đầy đặn, trắng trẻo của “gái một con” khiến Thủy “trông mòn con mắt”. Và ông Khương đã bắt đầu “để ý” đến cô người làm của mình. Rồi một dạo, bà Hoa vì quá nhớ cháu ngoại nên đã lên ở với con gái mấy ngày. Và đây cũng chính là khởi điểm cho những đau khổ mà sau này bà phải gánh chịu. Số là, dù không muốn trót dại một lần nữa nhưng Thủy cũng là một người đàn bà, sức chịu đựng có hạn trước sự đòi hỏi của cơ thể cũng như những lời hứa, lời dỗ dành ngọt ngào của ông chủ sinh cho ông một đứa con trai. Cô nhắm mắt chiều ông Khương…
Một lần, hai lần…, cứ thế nếu có cơ hội, cô người làm và ông chủ quấn riết lấy nhau. Rồi cái gì đến cũng đến, Thủy lại dính bầu. Không để Thủy thú tội, nhìn sự thay đổi về cách ăn uống và nôn ọe của Thủy, bà Hoa đoán biết cô đang mang bầu. Nhưng bà chỉ thực sự sốc khi biết chồng mình là kẻ đốn mạt như vậy. Bà như muốn ngất đi, bấy lâu bà “nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà”. Giờ đây, bà biết làm gì, già bằng chừng này tuổi rồi, chả nhẽ đưa nhau ra tòa… Về phần ông Khương, sau những lần vụng trộm với Thủy, nghĩ lại, ông cảm thấy mình thật khốn nạn. Ông đã qua mặt vợ để chung đụng với một cô gái chỉ đáng tuổi con cháu mình. Ông muốn thú nhận với vợ sự thật khủng khiếp này... Chính bà Hoa là người đề nghị chồng phải đối xử tốt với Thủy, bởi trong người cô ấy đã mang giọt máu của ông. Nghe đến đây, ông Khương như một đứa trẻ, quỳ dưới chân vợ khóc nức nở. Vợ ông là một người đàn bà nhân hậu, bà bảo chồng xây một ngôi nhà để mẹ con Thủy có chỗ ở… Riêng bà Hoa vẫn lặng lẽ ở trong ngôi nhà cũ. Bà chẳng thiết gì cuộc sống giàu sang, nhà lầu xe hơi nữa. Sâu thẳm trong tim, bà biết ông vẫn thèm khát một quý tử nối dõi tông đường. Và vì cái suy nghĩ cổ hủ ấy, ông đã vứt bỏ đi cái nghĩa tình phu thê gắn bó, chia ngọt sẻ bùi mấy chục năm… Bà thấy ông vừa đáng giận vừa đáng thương. Còn ông Khương, chẳng biết ông có hạnh phúc không trong những ngày cuối đời… Quảng Bình |
22:29 23/11/2024
09:46 21/11/2024