Mỗi nhà một cảnh: Học nghề

15:44 25/08/2018

Trang vốn là con gái thành phố nhưng sinh ra trong gia đình công nhân nghèo, đông anh chị em nên chị cũng không có điều kiện để học hành đến nơi đến chốn. Học hết lớp 9, chị theo mẹ đi buôn bán nhặt nhạnh ở cái chợ cóc gần nhà để giúp bố mẹ kiếm thêm tiền nuôi mấy đứa em đang tuổi ăn, tuổi lớn.

Ảnh minh họa

Nam, chồng chị Trang sau này lại là một chàng trai sinh ra từ đồng ruộng. Năm13 tuổi anh đã tự thoát ly ra ngoài thành phố, bươn trải, kiếm sống từ ngày ấy. Anh cũng học đủ thứ nghề, nhưng rồi cũng quay ra buôn bán.

Làm ăn, tích cóp bao năm trời nơi thành thị, ngày lấy chị Trang anh Nam cũng mua được căn nhà nhỏ cho hai vợ chồng. Về chung 1 nhà, hai vợ chồng góp vốn rồi vay mượn thêm anh em bạn bè để thuê cửa hàng bán các loại ống thoát nước. Khéo tính toán, việc buôn bán của vợ chồng chị Trang ngày càng thuận lợi, cửa hàng được mở rộng hơn.

Bây giờ anh chị đã gây dựng được uy tín, tiếp tục mở công ty thương mại, cung cấp hàng cho các đại lý nhỏ và cho các dự án, công trình xây dựng lớn.

Gia đình chị Trang giờ chỉ lo cho con cái học hành, công việc đàng hoàng tử tế. Thành, con trai lớn của anh chị năm nay vào lớp 12, chuẩn bị thi vào đại học.Vì ngày xưa, thưở hàn vi, anh Nam, chị Trang đều không được đến trường lớp đầy đủ nên giờ đây bao nhiêu khát vọng con chữ, anh chị dồn hết vào Thành, con trai mình.

Năm cuối cấp này, chị Trang muốn Thành học nhiều hơn. Học thêm ở trường chị Trang thấy chưa đủ, được người quen giới thiệu, chị tìm lò luyện bên ngoài với nhiều thầy cô nổi tiếng để xin cho con học với ước nguyện con trai sẽ đỗ vào một trường kinh tế nào đó.

Nhưng ngược lại với mong muốn của bố mẹ, Thành lại không thích học đại học, mà chỉ tha thiết xin bố mẹ sau khi tốt nghiệp THPT được đi học nghề nấu ăn. Thành từ nhỏ đã thích nấu ăn, mong ước được trở thành một đầu bếp giỏi, mở một nhà hàng ăn của riêng mình.

Nhưng trong suy nghĩ của chị Trang, đàn ông mà suốt ngày rúc vào bếp sẽ bị coi thường, xấu hổ lắm. Chị nghĩ vậy nên một mực cương quyết bắt con học thêm đủ các môn.

Vì bị bố mẹ ép nhiều quá, Thành cũng đi học thêm nhưng buổi nghỉ, buổi học, được chăng hay chớ. Chị Trang thấy vậy, cũng buồn lắm, đành phải để con làm theo ý muốn.

Thi tốt nghiệp xong, Thành háo hức xin học làm đầu bếp ở một trường trung cấp dạy nghề. Được học theo sở thích của mình, Thành học hành hăng say lắm. Mới được dăm tháng, mà Thành đã nấu được bao món ngon cho bố mẹ, gia đình cùng thưởng thức. Làm lụng cả ngày vất vả, buổi tối được trở về nhà với mâm cơm đã bầy sẵn các món ngon, anh Nam và Chị Trang cũng cảm thấy rất vui.

Rồi qua 1 năm, Thành đã được một nhà hàng nhận làm phụ giúp đầu bếp chính. Tốt nghiệp loại giỏi, Thành được khách sạn lớn nhận luôn làm nhân viên nhà bếp.

Đi làm có mấy năm kinh nghiệm, Thành mạnh dạn xin bố mẹ cho vay vốn để mở nhà hàng riêng. Ban đầu thưa khách, sau dần khách ra vào tấp nập cả ngày, nhà hàng ăn của Thành đã có tiếng ở trong thành phố.

Giờ thì vợ chồng chị Trang mới cảm thấy nhẹ lòng. Chị thầm nghĩ: “Thật là nghề nào cũng đáng trân trọng cả”.

Xuân Hạ

Từ khóa:
Bình luận của bạn về bài viết...

captcha

Bản tin Pháp luật

Video clip

Phóng sự ảnh

An toàn giao thông