16:01 21/06/2019 Trình Tuấn (1984) hiện là người cha đơn thân đang sống ở TP Hồ Chí Minh cùng cô con gái hai tuổi tên Ủn. Vợ mất sau khi sinh con được 10 ngày, hiểu được sự vô giá của sữa mẹ, suốt hai năm Trình Tuấn lặn lội đi xin sữa…
Cuốn tự truyện này được kể bằng giọng văn mộc mạc, chậm rãi về một chuỗi sự kiện trớ trêu của trò chơi nghiệt ngã mang tên Số phận. Anh đã dằn vặt mình sau khi vợ mất. Nhưng sự kiện đau lòng đó dường như là chất xúc tác để anh đi tiếp những năm tháng chông gai bằng một sự kiên định mà chính anh cũng tự hỏi mình từ đâu mà có.
Tuấn đã thực hiện trách nhiệm với quá khứ, với hiện tại và với tương lai – dù cuộc đời có ra sao đi nữa – thông qua cách anh quyết tâm muốn nuôi con bằng sữa mẹ, cách anh viết cho vợ anh, viết cho Ủn, dạy cho Ủn, cách anh lăn xả trên khắp các nẻo đường cả nước và trong đam mê của cá nhân anh. Của cải anh để dành cho Ủn là thứ Ủn sẽ không bao giờ mất – đó là thái độ với cuộc sống đầy trách nhiệm, không yếu mềm, không bỏ cuộc và biết tri ân những người quen và không quen.
Hoàng Triệu