Không thể thứ tha...

19:44 24/09/2016

 

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Phiên tòa xử ly hôn giữa Quân và Nga rất ít người đến dự. Hai nhân vật chính khá bình thản khi nghe tòa tuyên bố họ đường ai nấy đi. Lúc này, mọi ánh mắt đổ dồn vào thằng Bình - con trai của họ, nó ngồi trong lòng bà nội ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì. "Ly hôn" - là từ mà đã một vài lần Bình nghe loáng thoáng trong những lần cãi vã của bố mẹ, song nó cũng không thể hiểu "ly hôn" là gì mà nghiêm trọng đến thế. Chỉ biết rằng, sau phiên tòa, ngôi nhà mà cu cậu đang ở đã vắng bóng người mẹ...

Trong tâm thức của mình, Quân chẳng bao giờ muốn bỏ vợ, bởi anh thừa hiểu rằng, người chịu thiệt thòi trong cuộc chia ly này không ai khác chính là thằng Bình, nó còn quá nhỏ để chịu cú sốc lớn này. Dẫu rằng, Nga chưa làm tròn phận sự của một người mẹ tốt, nhưng tình mẫu tử lớn lao biết bao. Để cho mẹ con xa nhau, anh là người mang tội lớn. Dù vậy, vì tương lai của chính thằng Bình, Quân đành chấp nhận ra đi, bởi người đàn bà ấy không chỉ ham mê lạc thú, mà còn phản bội lại tình cảm của anh.

Ngẫm lại quãng thời gian đã qua, Quân không thể hiểu nổi vì sao cuộc đời mình lại có một kết cục buồn đến vậy. Hay nói đúng hơn, anh đã sai lầm khi kết hôn với Nga - một cô gái rất quyến rũ về mặt hình thức, song lại là người coi trọng đồng tiền hơn nghĩa tình vợ chồng.

Khi gặp Nga, Quân cũng đã ngấp nghé tuổi 50 - cái tuổi mà có người đã lên chức ông bà, còn Quân thì vẫn còn lẻ bóng. Thực ra, Quân không phải quá xấu mà bị ế, trái lại anh khá điển trai, dù đã đứng tuổi nhưng trông rất phong độ. Chẳng qua vì mải mê với công việc làm ăn cũng như gánh nặng kinh tế gia đình mà Quân đã để cho tuổi thanh xuân trôi qua lúc nào không hay.

Số là gia đình đông anh em, nhà nghèo, Quân lại là anh cả. Thấy được trách nhiệm lớn lao phải cùng bố mẹ xây dựng kinh tế gia đình, lo cho đàn em được học hành đến nơi, đến chốn nên Quân quyết định xa Hải Phòng vào Sài Gòn làm ăn.

Phải nói rằng nghề xây dựng khá vất vả, hứng chịu mưa nắng thường xuyên nhưng Quân làm việc hết sức chăm chỉ, chịu khó học hỏi.

Bản tính hiền lành, tay nghề khá, lại có trách nhiệm cao với công việc, có năng lực quản lý, điều hành nên từ một anh thợ quèn, Quân đã trở thành "sếp" của gần trăm quân, lương tháng mấy chục triệu đồng.

Tích lũy được một số vốn và kinh nghiệm, Quân thành lập công ty riêng, mạnh dạn vay vốn đầu tư vào kinh doanh nhà đất. Rồi sau một vài lần thất bại, Quân đã thành công, việc kinh doanh điền thổ lên như diều gặp gió đã biến anh trở thành một đại gia bất động sản.

Khi đã trở thành một doanh nhân thành đạt, Quân không quên đầu tư cho các em của mình có công ăn việc làm ổn định và kiến thiết một cuộc sống gia đình sung túc. Anh còn về quê xây cho bố mẹ một ngôi nhà thật bề thế, khiến bà con, xóm giềng ai nấy đều khen Quân giỏi giang, hiếu thảo. Bố mẹ Quân cũng nở mày nở mặt lắm. Tuy nhiên, họ vẫn chưa bằng lòng bởi Quân cứ mải lo sự nghiệp, gia đình mà chẳng đoái hoài gì đến hạnh phúc riêng. Thế là họ bắt đầu tìm cho Quân một nửa thật xứng đáng...

Chẳng phải đi đâu xa, hàng xóm có cô Nga được tiếng là xinh đẹp nhưng vẫn còn son, được một người bà con dẫn mối cho Quân. Nga còn khá trẻ, thua Quân tới hơn hai chục tuổi, nhưng khi nghe về gia thế và điều kiện kinh tế của Quân, cô đã không ngần ngại "bật đèn xanh". Quân thấy mình cũng đã đứng tuổi, nay gặp một cô gái trẻ đẹp, lại được bố mẹ ủng hộ, anh liền đồng ý.

Vậy là, dù gặp nhau có hơn một tháng, chưa hiểu được tính nết của nhau nhưng Quân và Nga đã dính nhau như sam và quyết định nên duyên chồng vợ.

 Sau đam cưới, Quân cùng Nga lên SaPa hưởng tuần trăng mật thật lãng mạn, đúng với đẳng cấp của một doanh nhân thành đạt, khiến Nga ngất ngây hạnh phúc. Cô tự nhủ: "Mình đẹp mà, lấy chồng đại gia mới xứng". Tuy nhiên, khi hai người vào Sài Gòn, Quân đưa vợ đến ở trong một căn nhà nhỏ nhắn, giản dị, nhưng đầy đủ tiện nghi, nằm trong một ngõ nhỏ. Điều này khiến Nga có chút không hài lòng. Thấy vậy Quân bảo: "Nhà tuy nhỏ nhưng mà ấm cúng, anh sẽ lo cho em không thiếu một thứ gì".

Gần một năm sau, trong căn nhà nhỏ ấy xuất hiện thêm thành viên mới, đó là thằng Bình. Cu cậu thật kháu khỉnh và giống bố như đúc. Không để vợ vất vả, anh đã thuê một người vú nuôi, vừa chăm thằng bé vừa lo cơm nước cho gia đình.

Sinh con xong, lại có bà giúp việc, Nga như được "cởi trói", cô không cần làm việc nhà nữa, cũng chẳng phải tỏ ra là một cô vợ ngoan trong mắt Quân như trước đây mà bộc lộ đúng bản chất, thói quen của cô gái quen chơi bời. Chồng mải theo các công trình nên vắng nhà suốt - đó là điều kiện để Nga tìm lại cuộc sống phóng khoáng lúc chưa lấy Quân. Không chỉ lên mạng làm quen những người bạn mới để giao du, hẹn hò, Nga còn đang tâm cho con cai sữa để mình được tự do bay nhảy. Đi bar, cà phê trở thành "lịch" cố định hàng ngày của Nga. Hôm nào mà không có cữ cà phê là trong người cô thấy bứt rứt, khó chịu.

Có việc bận, người giúp việc xin phép đi ra ngoài, Nga đành ở nhà trông con. Nhưng chỉ được một lúc thì Nga thấy nhạt mồm, thèm một cốc cà phê. Tranh thủ lúc thằng Bình còn ngủ, cô đã liền tới ngay một quán cà phê cách nhà chừng cây số. Chẳng may cho Nga, cô vừa đi được một lúc là Quân về. Nhìn quanh không thấy ai trông nhà, Quân nghĩ chắc vợ bế con đi dạo đâu đó, nhưng khi ra nhà vệ sinh thì thấy thằng Bình đang nghịch nước, áo quần ướt bê bết.

Thay áo quần, lau khô cho con xong thì Nga cũng về. Nhìn thấy vợ, Quân giận tím mặt, không kiềm chế được cơn nóng đã tát vợ một cái khá mạnh và quát: "Cô bị sao thế hả, đi chơi bỏ con một ở nhà một mình. Nói dại, nếu tôi không về kịp, thằng bé chẳng may ngã vào chậu nước thì sao"?

Nghe thế Nga vẫn chẳng tỏ vẻ gì hối hận đáp lại: "Tôi buồn, tôi phải tự tìm nguồn vui chứ". "Không biết lỗi lại còn già mồm hả, ở trong cái nhà này tôi phải lo mọi thứ, còn cô chỉ chơi bời thôi". "Anh không có quyền xúc phạm tôi như thế. Tôi sẽ về quê, ở đây ngột ngạt quá không chịu được"...

Tưởng là dọa nhau, thế mà Nga bỏ về quê thật. Ở quê, Nga lại được dịp trở lại cuộc sống thời còn con gái. Cô chẳng ngại giao du đám bạn lêu lổng ăn chơi trước đây. Rồi qua các mối quan hệ, Nga quen và cặp với Tuấn, một Việt kiều Úc, khá đẹp trai và ga lăng. Hắn ta chiều chuộng Nga hết cỡ, rót vào tai cô những lời đường mật về một cuộc sống phóng khoáng giàu sang ở nước ngoài. Hắn xui Nga hãy ly hôn rồi sang Úc sống một cuộc sống vương giả. Nghe bùi tai, Nga đã nhanh chóng gật đầu...

Việc Nga công khai cặp bồ với Tuấn cũng đến tai Quân. Vì con, Quân phải xuống nước, tức tốc bay về quê, khuyên Nga nên dứt khoát mối quan hệ ngoài luồng, trở lại Sài Gòn để con được bên mẹ. Song Nga nhất quyết bỏ ngoài tai lời năn nỉ của chồng và đòi ly hôn. Cô bảo chán ghét và không muốn sống với Quân thêm một ngày nào nữa...

Đất không chịu trời thì trời chịu đất, Quân chấp nhận ra tòa. Ly hôn, Nga được chia gần một tỷ đồng, cô sướng rơn, ôm tiền cùng Tuấn sang Úc mà chẳng mảy may để ý đến đứa con của mình.

Mặc dù vậy, cái gì cũng có giá của nó. Đúng là Nga được tận hưởng một cuộc sống như mơ bên cạnh Tuấn ở xứ sở chuột túi. Nhưng chỉ một thời gian ngắn, khi tiêu hết số tiền của Nga, Tuấn mới lộ ra mình chẳng phải là chủ một doanh nghiệp lớn mà chỉ là một người khuân vác thuê ở chợ trời với đồng lương còm cỏi, không đủ để anh ta chơi bời, nói chi đến chuyện cung phụng cho người đẹp. Hơn nữa, Tuấn cũng ba lăng nhăng hết cô này đến cô khác, hắn ta coi Nga chả ra gì, bắt cô đi rửa bát thuê tại một nhà hàng.

Quá ức chế trước bộ mặt đểu cáng của Tuấn, Nga đành phải về nước. Không nghề nghiệp, không tiền bạc, Nga tìm đến Quân, xin anh tha thứ để gia đình được đoàn tụ. Nhưng liệu Quân có thể thứ tha...

Quảng Bình


Từ khóa:
Bình luận của bạn về bài viết...

captcha

Bản tin Pháp luật

Video clip

Phóng sự ảnh

An toàn giao thông