Để tăng cường “nhân sự”, Động phái anh trai Phạm Văn Bi đi “mời” thêm đồng bọn tay chân. Lúc lần tìm các mối quan hệ, Bi sang nhà gã bạn cũ là Nguyễn Đức Trung. Đang làm xích lô ba gác, nghe bạn tỉ tê tâm sự, thấy bùi bùi, lại hám kiếm tiền nhanh, Trung đồng ý ngay. Gã lập tức theo Bi về nhà chơi. Đến nơi, thấy hai thanh niên ngồi trong và được Bi giới thiệu đó là Động, Đông - hai em của mình, Nguyễn Đức Trung hí hửng ra mặt. Hàn huyên tâm sự, bàn kế hoạch đi cướp đến mãi muộn, cả bọn sau đó ngồi ăn uống, trò chuyện đến 22h thì mang theo súng đạn lên đường.
Khi 4 tên xuất hiện tại bến Phà Rừng, thuộc xã Tam Hưng, huyện Thủy Nguyên, gã em họ Phạm Văn Tú cũng đợi sẵn ở dưới thuyền. Lập tức, Động ra lệnh cho tất cả lên thuyền, hướng về phía Hà Nam, thị xã Quảng Yên, tỉnh Quảng Ninh. Cách bến đò Chanh khoảng 160m, Động bảo Bi lên bờ, còn 4 tên tiếp tục chèo thuyền một đoạn nữa thì dừng lại. Giao cho Trung coi thuyền, Động, Đông, Tú cầm vũ khí lên bờ.
Theo đúng mưu đồ từ trước, anh em Động lẻn vào ngôi nhà ngay cạnh rìa làng. Chúng bịt mặt, bậy cửa xông vào. Giật mình, chủ nhà vội bật dậy nhưng bị 2 tên dí dao vào cổ quát: “Im ngay không chém chết”. Sợ bọn cướp xuống tay, người dân không dám kêu, chỉ dám ngồi nhìn chúng vơ vét tài sản. Có được 7 túi chiến lợi phẩm, cả lũ nhanh chóng rút gọn. Vài ngày sau, chúng tụ nhau tại vườn ổi nhà Bi.
Lúc này, Động, Đông đã trang bị cho mỗi tên 1 khẩu súng AK. Bàn bạc một hồi, cả bọn lại ra bến phà Rừng gặp Tú. 5 con ác thú lại đi thuyền sang Hà Nam - Phong Cốc, tỉnh Quảng Ninh. Tầm 2h sáng, Động, Tú vác mỗi tên 1 khẩu súng AK vào trong làng, cướp thuyền nan của một ngư dân gần đó.
Trở về, Động ra lệnh cho đồng bọn chèo thuyền đến rặng dáy xã Trung Hà, thuộc huyện Thủy Nguyên, để Bi, Trung vào bến Bính đón thêm chiến hữu mới là Nguyễn Thị Tươi, Lê Thị Vân. Nhậu nhẹt xong, Động, Bi, Tươi, Vân bàn tính đi cướp tại khu vực Tràng Cát (hiện thuộc quận Hải An). Dù Vân, Tươi đã thám thính trước địa bàn nhưng cả băng “ngũ hổ rặng ổi” vẫn bị lạc đường tại bãi sú rồi nằm chờ thời cơ.
Thật may cho người dân khu vực Tràng Cát bởi khi toán cướp định quay lại nhưng nước cạn, trời tối không biết đâu mà chèo khiến Động bực mình, quyết định cho đồng bọn quay về rặng dáy Trung Hà. Đến gần đến cột đèn hải đăng thuộc sông Ruột Lợn, nhóm cướp thấy mấy người trên 6 thuyền cát đang gọi nhau đánh bạc. Ngay tức thì, Động lệnh cho đồng bọn chèo thuyền áp sát khoảng 200m thì đỗ lại.
2 tiếng sau, Động phân công Bi, Vân đi một thuyền cầm khẩu súng trung liên yểm trợ để Động, Tươi, Tú, Trung, Đông điều khiển 2 thuyền lao vào cướp bạc. Nhảy lên thuyền cát, Động quát: “Tất cả ngồi im, ai chống lại sẽ chết!” rồi quét súng khắp xung quanh, để đồng bọn lục soát lấy tiền. Thấy số tiền kiếm được còn ít, Động còn ra lệnh bắt mỗi thuyền phải nộp 2.000 đồng. Trước khi rút lui, Phạm Văn Động còn bóp cò bắn một tràng súng để thị uy. Cướp xong, Động cùng chiến hữu hỷ hả về ăn mừng và lại tiếp tục bàn chuyện... đi cướp.
Sau khi đã ấm bụng, dưới sự chỉ dẫn của Bi, toán cướp quay lại cống Sơn, xã Lập Lễ. Tại đây, Tươi, Vân trông thuyền, Động, Tú, Đông, Trung vác súng AK vào làng. Đến nhà anh Nguyễn Văn Cạnh, xã Lập Lễ, Động ra lệnh cho Đông, Trung bậy cửa. Nhưng mãi cả hai không làm được, Tú đành phải ra tay. Cửa vừa mở, cả bọn lao vào, Động quát: “Ngồi im, kêu tao bắn chết!”, đồng thời dí súng vào người chồng.
Mặc người vợ van xin, Tú dùng dây võng trói giật cánh tay anh Cạnh. Những kẻ còn lại tiến hành lục soát. Nhân lúc 5 kẻ mải mê tìm tài sản, chủ nhà tri hô. Cả bọn vội vàng vơ đồ, bỏ chạy. Trước khi đi, chúng còn dùng súng đánh anh Cạnh để dằn mặt. Cùng lúc đó, dân làng hò nhau đuổi theo Động, Tú, Đông đã dùng súng bắn trả lại bằng nhiều loạt đạn. Bi thấy động cũng vác súng từ thuyền lên yểm trợ, mở đường phía sau cho cả bọn rút xuống thuyền.
Sau vụ này, toán cướp “ngũ hổ rặng ổi” ngày càng liều lĩnh, gặp là cướp, sẵn sàng nổ súng khi bị phật ý. Nhiều vụ đã để lại hậu quả thương tâm. Sau một thời gian nằm im, vào những ngày đầu năm 1984, băng cướp “ngũ hổ rặng ổi” đột nhiên hoạt động mạnh mẽ. Chúng vác súng AK đi gõ cửa từng nhà để tịch thu tài sản.
Dọc khu vực bến phà Rừng có mấy chục gia đình bị chúng đột nhập vơ vét. Ban chuyên án nhận định bọn chúng đang gom tiền bạc một cách liều lĩnh và manh động để trốn ra nước ngoài, nên quyết tâm phải tóm chúng bằng mọi giá. Nếu chúng trốn ra nước ngoài thành công, thì xương máu 5 cán bộ chiến sĩ, và rất nhiều máu, nước mắt của người vô tội đổ xuống một cách vô ích.
Nhận tin báo đêm giao thừa 1984, Phạm Văn Động sẽ về nhà đón giao thừa, thắp hương cho tổ tiên, Ban chuyên án đã quyết định vào cuộc. Một tổ lính đặc công được tăng cường cùng với các trinh sát công an được điều động về làng Kinh Triều bày binh bố trận đón lõng chúng. Đúng như tin báo, vào thời khắc giao thừa, sau khi cho đàn em đi trước thám sát, ba tên Động, Đông và Tú đã về làng. Tuy nhiên, sau chừng một tiếng án binh bất động ở cánh đồng, chỉ có tên Động lầm lũi vào làng.
Đông và Tú tản ra xung quanh để cảnh giới. Chờ tên Động rơi vào ổ phục kích, các đơn vị sẽ chiếu đèn pin kêu gọi hắn đầu hàng. Tuy nhiên, khi đèn pin vừa bật lên, chưa kịp phát lời kêu gọi, hắn đã rút súng. Nhưng súng của hắn chưa kịp rời mạng sườn, một viên đạn đã găm trúng đầu, kết liễu tên ác ôn này.
Biết Động đã mất mạng, hai tên Đông và Tú tìm đường thoát thân. Bọn chúng nhảy lên một chiếc xe tải, uy hiếp lái xe chở chúng ra ngoài Quảng Ninh. Chúng cướp thuyền của một ngư dân rồi trốn ra vịnh Hạ Long. Hai tên sống trên con thuyền này hai ngày liền. Chúng cưỡng ép chủ thuyền nấu nướng phục vụ chúng. Hai tên này còn sử dụng chiếc thuyền đó đột nhập các con tàu tiến hành cướp bóc trên biển. Khi đã gom đủ tiền, hai tên tính bài vượt biển sang Hồng Kông.
Thế nhưng, phía ngoài vịnh Hạ Long, hàng chục con tàu, ca nô của lực lượng cảnh sát, quân đội, biên phòng tuần tiễu ngày đêm. Không ra biển được, hai tên lần mò quay về đại bản doanh của chúng. Quá trình lần theo dấu vết tội phạm, lực lượng trinh sát phát hiện hai tên này mò đến nhà người quen của tên Tú ở huyện Yên Hưng. Tuy nhiên, trong nhà có đông người đang ăn uống nên lực lượng trinh sát chưa vội tấn công mà ém quân chờ thời cơ.
Khoảng 10 giờ đêm mùng 3 Tết, Đông và Tú đã mò ra ngoài vườn đi tiểu. Các trinh sát bố trí ở nhiều điểm bất ngờ trước hành động của chúng nên cùng đồng loạt nổ súng. Vì đêm tối, nhìn không rõ người, bắn xong, không thấy động tĩnh gì, các trinh sát tiếp cận mục tiêu nhưng không thấy xác hai tên đâu. Các trinh sát lần theo dấu máu truy kích chúng. Lần dọc cánh đồng thì dẫn đến một túp lều của ông lão trông coi ao cá.
Theo lời ông lão, hai tên vừa đột nhập vào lều. Một tên bị trúng đạn vào đùi, máu chảy rất nhiều. Trời rét quá, lại bị ướt nên chúng bắt ông lấy rạ đốt lửa sưởi ấm cho chúng. Các trinh sát đã bắc loa gọi chúng đầu hàng để hưởng khoan hồng. Tuy nhiên, đáp lại lời kêu gọi là những loạt đạn khô khốc, khạc lửa từ phía căn lều rách. Biết rằng bọn chúng sẽ cố thủ đến chết nên Ban chuyên án quyết định nổ súng tiêu diệt. Những tên đầu sỏ của “ngũ hổ rặng ổi” đã bị xóa sổ. Những tên còn lại, đám lâu la đứa bị bắt, đứa bị bắn chết. Vùng Thủy Nguyên, con sông Bạch Đằng, sông Cấm, cảng Đình Vũ lại bình yên.
ANHP