Mỗi nhà một cảnh: Thấp mưu thua trí…

10:49 13/10/2018

Đức trằn trọc không ngủ được, gã loay hoay hết xoay sang trái rồi lại lật sang bên phải. Cứ nhắm mắt vào là tưởng tượng ra hình ảnh cô vợ xinh đẹp của mình đang ngả ngốn trong vòng tay của Còi là máu lại sôi lên, không sao thở được.

Đức ngồi phắt dậy, nhìn xuống cái điện thoại ban nãy không gọi được cho vợ tức quá đã ném xuống đất vỡ cả màn hình, giờ thì đưa cả gánh vàng ra trước mặt gã cũng chả thiết tha nói gì đến rô cơ bích nhép…

**

*

Đức vốn là nhân viên giao nhận của một công ty xăng dầu. Thu nhập khá nên tháng nào gã cũng đưa tiền cho vợ tương đối “đằm tay” do gã chả có nhu cầu gì ngoài việc giữ lại vài trăm nghìn để thỉnh thoảng lê la cùng anh em làm chén trà đá.

Vợ Đức xinh gái lại khéo vun vén gia đình. Những tưởng hạnh phúc gia đình cứ thế êm đềm trôi đi nếu không xảy ra biến cố. Đó là vào tháng 2 đầu năm, chi nhánh của Đức nhận thêm 1 nhân viên bảo vệ tên Còi.

Có lẽ cái tên Còi là do bố mẹ họa từ thân hình còm cõi của anh ta mà đặt lên. Gầy gò, xương xẩu với nước da xam xám, có lẽ Còi chỉ hơn thiên hạ bởi đôi mắt xếch lúc nào cũng “đảo như rang lạc” mà thôi.

Từ khi Còi vào làm việc, những giờ nghỉ trưa, đáng ra anh em người nằm ngủ, kẻ lướt mạng thì giờ lại xúm vào chơi trò 3 cây đỏ đen mà anh ta khởi xướng.

Ban đầu chỉ là đánh cho vui, người thua đãi anh em chầu bia cỏ cuối giờ làm. Sau dần thì tiến tới ăn tiền. Đức ban đầu góp mặt tưởng đánh cho vui, sau mấy lần thua, Đức chuyển sang cay cú thực sự.

Sau khi trò đỏ đen bị lãnh đạo cơ quan nhắc nhở, Còi không tổ chức đánh ở công ty nữa mà rút lui về hậu phương tiếp tục chiến đấu. Và Đức như hình với bón theo sát Còi trong mọi “cuộc chiến” thắng thì ít mà thua thì nhiều này.

Sau nhiều lần chồng đưa thiếu tiền, rồi đến mức chả còn đồng nào mang về thì “cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”. Vợ Đức tìm mọi cách khuyên can. Từ tỉ tê khóc lóc đến cằn nhằn mắng mỏ. Đức như con thiêu thân bỏ qua hết mọi lời của vợ. Cả tuần đi làm không sao, cứ thứ 7, chủ nhật là đóng đô ở nhà Còi từ sáng đến tối. Có đêm say chiếu bạc đến mức không về.

Khuyên bảo không được, vợ Đức đành chấp nhận. Cô chỉ xin Đức cho số điện thoại của Còi để thi thoảng những tối Đức không về còn điện hỏi xem chồng có ở đó không cho yên tâm mà thôi.

Lấy nhau được hơn 10 năm, chừng ấy thời gian đủ cho mọi sự háo hức phai nhật, cộng thêm đang trong cơn say sát phạt nên Đức đã lâu không còn thói quen ngắm vợ để nhận ra hôm nay nàng thoa màu son gì, vận cái váy nào nữa. Đức chỉ giật mình khi một lần đang “xòe quạt”, điện thoại của Còi hiện cuộc gọi có hình vợ mình. Sau đó thấy Còi bỏ ra ngoài nói chuyện đến chừng hơn nửa tiếng mới dứt.

Tối đó về nhà, Đức chợt thấy vợ không còn cằn nhằn mình nữa. Cô nằm xoay lưng về phía chồng và ngủ ngon lành. Đức cũng se sẽ nằm xuống bên cạnh. Khi đang chuẩn bị chìm vào giấc ngủ thì chợt thấy điện thoại sáng lên. Vợ Đức vội vàng với tay tắt âm thanh rồi nhẹ nhàng ra phòng ngoài nói chuyện. Mất đến cả tiếng đồng hồ, Đức giả vờ nằm yên ngủ mà thao thức không hiểu vợ nói chuyện gì, với ai…

Bắt đầu từ đấy là chuỗi ngày dài của những cuộc điện thoại, những lần vợ Đức chạy ra sân hay phòng tắm nói chuyện thì thụt. Sinh nghi, Đức lén vợ mở điện thoại thì thấy toàn là cuộc gọi với Còi.

Tra hỏi, vợ Đức trả lời toàn là gọi để hỏi thăm xem Đức đang ở đâu cho yên tâm. Chồng đang ngồi lù lù ở nhà còn gọi cho Còi với chả Cọc hỏi ở đâu, rõ ràng là có chuyện rồi. Máu ghen nổi lên, Đức giơ tay định táng cho vợ một cái thì chợt nhận ra Thúy đã xăm lông mày, màu tóc giờ cũng đã chuyển sang vàng hoe từ lúc nào.

Đức thảng thốt nhìn lại tổng thể “của nhà” mà bấy lâu gã chả để ý. Từ quần áo, tóc tai đến gương mặt của vợ đều được chăm chút kỹ lưỡng. Nói chồng cờ bạc chán đời mà lại tươi hơn hớn thế kia, điện thoại thì lén lút vụng trộm chẳng có bồ thì còn có gì nữa.

Đức chợt nhớ cuộc điện thoại mà hôm trước Còi nhận được. Gã xâu chuỗi lại tất cả sự việc, những lần mà vợ hắn một hai đòi bằng được gã mời Còi đến nhà ăn bữa cơm thân mật với gia đình. Vừa được tiền của chồng, vừa được tình của vợ… Đúng là hắn đang đeo cặp sừng bò tót chứ còn gì. Trời ơi là trời…

Đức gào lên sỉ vả Thúy, ngay lập tức cô đùng đùng thu dọn quần áo đưa con về ngoại. Điên tiết, Đức gọi ngay cho Còi tra hỏi. Làm gì có chuyện mèo thú nhận ăn vụng. Tất nhiên là Còi chối bay chối biến. Gọi lại cho vợ thì không thấy bắt máy, vậy là chiếc điện thoại bị phi vèo xuống dưới đất mà không biết mình bị trừng trị vì tội gì…

**

*

Chẳng có chứng cứ kết tội vợ ăn vụng, Đức lồng lộn vì ghen tuông. Lúc nào trong đầu gã cũng hiện lên hình ảnh vợ gã đang lả lơi trong vòng tay gã đồng nghiệp. Gã mất ăn mất ngủ vì ghen, vì cay cú vì nỗi bị cắm sừng. Nỗi dằn vặt đó cứ gặm nhấm tâm can khiến gã tái tê. Giờ đây mỗi lần đến cơ quan, nhìn cái dáng lẻo khẻo của Còi, gã chỉ muốn táng cho một trận chứ còn thiết gì ngồi khoanh chân cùng chiếu bài nữa.

Chuyện Còi tổ chức bài bạc cuối cùng cũng bị công an xử lý, ngồi bóc lịch vài năm. Đức thì sau trận đó tịt hẳn chuyện bài bạc nhưng cứ ngâm ngẩm trong lòng nỗi đau cái sừng bị vợ cắm mà không sao làm cho ra nhẽ được.

 Chỉ có Thúy là tủm tỉm cười. Cô thầm cảm ơn chiếc điện thoại yêu quý đã tạo cho cô những cuộc nháy giả vờ tạo cớ cho cô chạy vào nhà tắm, chạy ra sân lướt facebook cả tiếng đồng hồ… để cô giữ được chồng, giữ được cái gia đình nhỏ thân yêu của mình.

Bùi Hạnh

Từ khóa:
Bình luận của bạn về bài viết...

captcha

Bản tin Pháp luật

Video clip

Phóng sự ảnh

An toàn giao thông